Đã lâu rồi
Tôi xa Đà Lạt
Năm tháng còn in
Trong ký ức lặng thầm.
Đồi Cù xanh
Ngàn thông xanh trầm mặc
Tôi nghiêng lòng
Soi bóng nước Xuân Hương
Em thấp thoáng như nỗi niềm trong mắt
Tôi thương chiều thao thức khép bờ mi.
Mưa bất chợt
Ướt lòng tôi lấm tấm
Vó ngựa xa mờ qua dốc vắng nghiêng nghiêng
Thung lũng Tình yêu
Ngập ngừng tiễn biệt
Bến hẹn bên lòng mỗi người có tên riêng.
Áo ai bay cứ trắng ngần đồi núi
Thác đổ vào lòng tiếng gọi tình yêu.
Lang Bian như đất trời hội ngộ
Đà Lạt dịu hiền Mong gặp lại như em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét