Chúng ta thương nhau giữa mùa xuống núi
Vơi buổi chợ tìm ra bờ suối
Ngồi giữa dòng trên phiến đá mồ côi
Đôi chân trần nõn nà quá đi thôi
Người già bảo ta vừa đôi phải lứa
Bền chắc như cán quăng tra rựa
Tiếng khen gọi bạn nâng sào chọc sàn
Cái bụng cồn cào nỗi nhớ mơn man
Chờ ngày gánh lễ đi qua con suối
Nhà trai chưa tới chỉ dưa rau muối
Nhà trai tới rồi thịt xả đầy mâm
Hương men rừng rượu tràn sủi tăm
Người già bảo ta, nó vừa được tuổi
Là ngày gánh lễ sang cùng bà mối
Lễ cưới người đến đông như rừng cây
Và cả cây rừng đều nghiêng ngả say…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét