Lối này tôi rẽ tìm cây
Sương rừng như thể mầu mây trắng đầu
Như là tôi gặp trời Âu
Gió mùa ôn đới từ đâu thổi về
Ước gì Đà Lạt là quê
Để tôi giăng mắc lời thề sương sa
Để tôi nghiêng lệch mái nhà
Cửa khuya lơi khóa trăng tà đến chơi!
Nhặt cành thông gãy người ơi
Gặp cơn gió thoảng một đời phong ba
Một đời héo nụ chờ hoa
Một đời thông đứng ngoài ga đợi tàu…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét