Mãi đến bây giờ mới biết nhau
Chập chùng lũng thấp với đồi cao
Lang thang những bước chân vô định
Thoảng chút hương hoa cũng ngọt ngào.
Có phải ngàn xưa đã đứng đây
Lang Bian thách đố với trời mây.
Như nàng trinh nữ nằm phơi nắng,
Mây trắng vờn quanh như khói bay.
Dẫu đến bây giờ mới biết nhau
Vẫn nghe thương nhớ bởi vì đâu?
Quê ta một góc trời xa khuất
Có biển xanh tung sóng bạc đầu.
Đêm cao nguyên chuyển ly rượu ấm
Người dẫu xa lòng vẫn chung lòng,
Rót tràn ly – đọc bài tống biệt
Ta đi rồi – người có nhớ ta không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét