----------------------
Bấy lâu ước lạy tài thơ chị
nay bỗng tương phùng giữa núi cao
hóa thân chị đã thành hồ nước
ngưng đọng trời xanh tận cõi nào.
Phải chị lên đây cân tạo hóa
Đồi Cù đem rải bóng giai nhân
Thuyền từ ai đó nghe thơ chị
quay nỗi đam mê lại cõi trần.
Quanh co hồ nước gợn hoa văn
nghe động càn khôn ngọn bút thần
Đà Lạt em – vừa tròn thế kỷ
Xuân Hương tranh sáng với sao trăng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét