Biết vậy thôi mình chẳng lên Đà Lạt
Để mắt ai đăm đắm chiều xa
Sương trắng giăng ngang trời viễn xứ
Trăng ngẩn ngơ lên, trăng ngẩn ngơ tà.
Chợt ghé Xuân Hương, chợt dừng Than Thở
Không hẹn hò cũng ràng rịt Cam Ly
Đêm thăm thẳm Đồi Cù lộng gió
Nghe chơi vơi một thoáng hương quỳ.
Biết vậy thôi mình chẳng lên Đà Lạt
Cho lời ai giăng mắc u buồn
Giờ giã biệt chưa hẹn ngày gặp lại
Khuất mặt rồi lòng xa có tơ vương?
Biết vậy thôi mình chẳng lên Đà Lạt
Để ngày về xa xót cao nguyên
Lòng đơn chiếc như cánh chim đơn chiếc
Mắt dõi cuối trời: Đà Lạt không em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét