Anh ra đi không tính tháng, tính ngày
Cơm nhiều lúc dọc đường ăn vội
Từng ngắm bầu trời, đàn chim bay không mỏi
Thấy lá rụng vàng mới biết đang thu.
Giấc ngủ chập chờn như những giấc mơ
Nguồn tin mới tung màn thức dậy
Những đêm trăng sao trời nhấp nháy
Giải Ngân Hà ai đó đợi sang sông.
Trước kẻ thù một ý chí tiến công
Lúc mềm dẻo như thay hình đổi dạng
Khẩu súng nằm im thân như bè bạn
Đạn đã lên nòng đồng đội tin yêu.
Anh ra đi bởi những tấm áo nghèo
Những mái bếp chiều về thưa thớt khói
Thời gian hỡi nhịp đời sao lại vội
Phút đợi chờ em có hiểu anh không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét