Đà Lạt

. . Không có nhận xét nào:
Văn Biển



Tới Đà Lạt

Bỗng gặp Anh đào đang mùa hoa trổ

Ta chợt hiểu vì sao

Nadim Hidmet

nợ cây Anh đào Nhật bản một bài thơ.


Đà Lạt ơi,

Đâu phải chỉ có Anh đào màu hoa hồng quyến rũ

Ta còn nợ cây Mimôsa

màu hoa vàng vương giả

và mùa hoa dã quỳ mọc rất đỗi hoang sơ và Đồi Cù

như cô gái khỏa thân trườn mình trong nắng

bồng bềnh

những chũm rượu trời ban.


Hồ Xuân Hương ơi,

Nàng giấu gì trong đó?

Mà mỗi bước chân khiến khách ngập ngừng…


Đà Lạt biết bao điều để nói

Rượu chẳng uống mà lòng say quá đỗi

Tất cả ảo mờ như một giấc mơ

Và ánh mắt của em

bỗng bắt gặp tình cờ

Sau rèm cửa nhà ai

thấp thoáng…


Đà Lạt ơi,

Ta nợ nàng đâu phải chỉ một bài thơ 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ẩm thực Đà Lạt

Thư viện media

Ads-01

Bài đăng mới nhất

Followers

Blog Archive

Ads-02