Đêm Đà Lạt bồng bềnh trong suối nhạc
Cung bậc trầm man mác,
ru điệu đàn dìu dặt giữa thinh không
Hồ Xuân Hương ngơ ngẩn đánh mất nửa vầng trăng
Nửa ở lại dưới đáy hồ, nằm nghiêng soi bóng nước.
Anh và em chưa một lần đếm bước
Giữa không gian tĩnh lặng, ngắm mặt hồ
Chỉ gặp nhau qua những vần thơ
Mà xao xuyến, mà bâng quơ tĩnh lặng!
Đêm Đà Lạt mênh mang hương vị đắng
Giọt cà phê nồng ấm bờ môi
Phố cao nguyên khuya, vắng bóng chân người
Để thành phố ngẩn ngơ nhìn vầng trăng một nửa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét