Đà Lạt, ba mươi năm

. . Không có nhận xét nào:
Trần Xuân An



Phố trời vẫn hoài xanh

Nhưng chiều xanh chừng khát

Ba mươi năm úa nhanh

Tóc xanh tôi đã nhạt


Nghe xa hơn thông hát

Trên dốc gió, mơ hồ

Chói dày thêm tiếng phố

Lòng rừng phai hoang sơ


Lẽ nào tôi hoài cổ

Phố nhớ cứ nhỏ xinh?

Sao thơ thời đói rét

Thèm bung hết hồn mình!


Bao nắng mưa, chút tình

Không ruỗng khô bợt bạt

Nhưng tìm đâu khung hình

Hư vô làn hương ngát!


Tôi về đây, Đà Lạt

Chạm mặt mình, hai mươi

May đồi còn xanh cỏ

Thuở tìm nhau ngang trời…


Mặc đồng hồ tắt rồi

Vòng số xanh tường vôi

Rời phòng, tôi chậm bước

Không tuổi bao nụ cười…


Đà Lạt xanh thắm tôi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ẩm thực Đà Lạt

Thư viện media

Ads-01

Bài đăng mới nhất

Followers

Blog Archive

Ads-02